Ở trong giai đoạn có nhiều biến động và thay đổi thất thường trong tâm sinh lý cùng với những áp lực đến từ việc học tập và cuộc sống hàng ngày, thanh thiếu niên chính là một trong những đối tượng rất dễ bị trầm cảm. Tuy căn bệnh nguy hiểm này đã cướp đi tính mạng của rất nhiều người (theo như suicide.orgh thì cứ mỗi 100 phút, lại có một người trẻ tự tay chấm dứt cuộc đời mình) nhưng dường như, đại bộ phận chúng ta vẫn chưa thực sự dành một sự quan tâm xứng đáng dành cho căn bệnh này.
Trầm cảm là gì?
Theo như định nghĩa của Wikipedia thì hội chứng trầm cảm là loại rối loạn khí sắc thường gặp trong tâm thần học. Bệnh do hoạt động của bộ não bị rối loạn gây nên tạo thành những biến đổi thất thường trong suy nghĩ hành vi và tác phong.

Hội chứng trầm cảm là loại rối loạn khí sắc thường gặp trong tâm thần học
Căn bệnh trầm cảm đang ngày càng trở nên phổ biến, nhất là ở độ tuổi thanh thiếu niên. Dựa trên thống kê mới nhất của Bệnh viện Tâm thần TPHCM thì cứ 20 trẻ ở độ tuổi này thì có 1 em bị trầm cảm và theo như trang suicide.org thì tự tử đứng thứ 3 trong số những nguyên nhân gây tử vong hàng đầu khiến người trẻ trong độ tuổi 15 – 26.
Với tất cả những số liệu và thống kê ở trên, có lẽ mỗi chúng ta đề tự nhận thức được tình trạng đáng báo động của căn bệnh trầm cảm này. Vậy thì, tại sao chúng ta, nhất là bộ phận giới trẻ, lại có thể dễ dàng mắc căn bệnh này đến như vậy?
Con đường dẫn đến căn bệnh trầm cảm
Có lẽ, căn bệnh trầm cảm đang ngày càng phổ biến ở mọi độ tuổi, vì xã hội đang liên tục tạo ra những chuẩn mực mới đầy khắt khe dành cho chúng ta. Cùng với sự bùng nổ và phát triển của Internet và mạng xã hội, thì định nghĩa về hạnh phúc của chúng ta cũng bị thay đổi hoàn toàn. Chính vì vậy nên ngày càng có ít người cảm thấy hài lòng với cuộc sống của chính mình, và từ đó mà chúng ta bắt đầu nảy sinh cảm giác bất mãn, lâu dần chúng tích tụ lại và chuyển hóa thành thái độ chán ghét cuộc sống và hết thảy mọi thứ xung quanh. Vì cảm thấy không hài lòng với cuộc sống nên họ tự ép mình phải thay đổi, phải cố gắng nhét mình vừa vào những chuẩn mực bất khả thi và không tưởng.

Con đường dẫn đến căn bệnh trầm cảm.
Đối với những học sinh ngồi trên ghế nhà trường, thì áp lực mà họ phải chịu đựng hàng ngày là không hề nhỏ. Đang trong độ tuổi có nhiều thay đổi về tâm sinh lý, cộng thêm với khối lượng bài tập khổng lồ được giao về nhà và những mối quan ngại về thành tích, về điểm số đã đẩy rất nhiều học sinh vào tình trạng stress, chán nản, thất vọng, mệt mỏi. Càng ngày chúng ta bắt gặp ngày càng nhiều những đứa trẻ học ngày học đêm, nhồi nhét đến mức bội thực kiến thức chỉ vì những con số phê bằng bút đỏ trên giấy và danh hiệu vô nghĩa. Áp lực từ bố mẹ, từ thầy cô có thể khiến chúng dễ dàng rơi vào tình trạng trầm cảm lúc nào không hay.
Sự cô đơn cũng chính là một nguyên nhân dẫn đến trầm cảm. Ở thời điểm hiện tại, chúng ta có thể dễ dàng kết nối với bất cứ ai, ở bất cứ vị trí nào. Thế nhưng, những mối quan hệ trên mạng xã hội có thể khiến ta thấy thất vọng, hay chán nản với những mối quan hệ trong thực tế, vì suy cho cùng thì việc kết nối với ai đó qua mạng xã hội dễ dàng hơn việc giao tiếp trực tiếp hơn rất nhiều.
Không những vậy, những người bị trầm thường có xu hướng tách mình ra khỏi cộng đồng, khỏi tập thể, vì thế nên họ không thể chia sẻ những áp lực, mệt mỏi của họ với ai, và chính những áp lực, mệt mỏi ấy khi không thể tiêu tan bắt đầu trở thành những vết nhọt mưng mủ trong tâm hồn họ và có thể vỡ ra bất cứ lúc nào, gây nên những cơn đau đớn bất ngờ trong tâm hồn những người bị trầm cảm.
Chúng ta có thể làm những gì?
Bộ phim “13 lý do tại sao” được chuyển thể bởi Netflix dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của Jay Asher nói về vấn đề tự tử ở thanh thiếu niên đã gây ra rất nhiều tranh cãi xung quanh quan điểm nhiều người cho rằng tác giả cổ súy tự tử ở thanh thiếu niên. Thế nhưng, điều mà mỗi chúng ta bắt buộc phải đồng tình với bộ phim này chính là: Hannah Baker có lẽ sẽ không phải tìm đến biện pháp tiêu cực như vậy nếu người xung quanh cô chịu mở lòng để lắng nghe và thông cảm cho Hannah dù chỉ một lần duy nhất.
Đấy cũng là điều mà chúng ta có thể làm cho tất cả những người xung quanh chúng ta. Bệnh trầm cảm rất khó phát hiện và nhận biết, nên bằng việc sống thấu hiểu và quan tâm đến cảm xúc, suy nghĩ của người khác, ta có thể góp phần ngăn chặn không cho những suy nghĩ tiêu cực nảy sinh ở bạn bè và người thân của chúng ta. Những người lớn cũng cần phải hiểu rằng, tuy cuộc sống của giới trẻ ngày này thoải mái về mặt vật chất hơn trước rất nhiều nhưng nó không đồng nghĩa với việc cuộc sống của họ không áp lực. Những căng thằng trong công việc và tiêu chuẩn xã hội đặt lên họ là không hề nhỏ, và họ rất dễ sụp đổ về mặt tinh thần trước những áp lực ấy.

Bất cứ lời nói, hành động nhỏ nào cũng có thể làm tổn thương người khác.
Khi phát hiện ra ai đó xung quanh mình bị trầm cảm, chúng ta nên động viên và lắng nghe họ bằng thái độ chân thành, không hề định kiến hay phán xét họ. Chỉ có như vậy, ta mới có thể giúp đỡ họ mà không đẩy họ ra xa hay khiến họ cảm thấy mặc cảm, tự ti về bản thân mình.
Để đối diện với trầm cảm
Việc chiến đấu với căn bệnh trầm cảm và đối diện với những cảm xúc của bản thân chưa bao giờ là việc dễ dàng. Thế nên mỗi chúng ta đều cần phải biết nghĩ cho người khác, biết quan tâm đến suy nghĩ của người khác. Chỉ như vậy, ta mới có thể chắc chắn rằng, lời nói của mình không cứa thêm một vết thương vào tâm hồn đã chất chồng những nỗi đau của người khác.

Mỗi chúng ta hãy biết nghĩ cho người khác…
Đối với những bạn đang cảm thấy tụt dốc về mặt cảm xúc, hãy đừng ngần ngại mà đi tìm kiếm sự trợ giúp ở gia đình hay người thân, bởi ngoài kia, chắc chắn sẽ có những người bạn có thể trông cậy để đưa bạn ra khỏi giai đoạn khó khăn này.