Bạn đã bao giờ chán ghét cái cảnh bản thân phải phóng xe xuyên qua làn mưa, chịu đựng từng giọt đập vào tay đến đau rát để tới trường kịp giờ học, hay lưng đeo chiếc cặp nặng những sách vở, che ô, cố đi thật nhanh, lảng tránh cơn mưa dữ dội ngay trên đầu? Nhưng, trong những ngày giông bão bất thường ấy, nếu có một lần bạn dừng lại, lặng ngắm thế giới đang ướt nhẹp thì chắc chắn sẽ nhận ra Huệ vẫn lung linh, mặc dù theo một cách khác.

Những chiếc ô hay áo mưa trở thành một vật không thể thiếu trong những ngày trời ướt nhẹp.

Liệu chia sẻ những lời thầm kín có trở nên dễ dàng hơn khi chúng ta ở bên nhau dưới trời mưa?

Chờ một người dưới mưa, cảm nhận từng cơn gió luồn qua mái tóc, giọt mưa nhẹ nhàng rơi trên khuôn mặt.

Gió thu theo từng trận mưa mà ùa về khiến ta phải vội khoác lên chiếc áo đồng phục mùa đông cất đi đã lâu.

Nếu bạn có chợt nhận ra vẻ đẹp của những cơn mưa như trút nước thì cũng đừng quên ghi lại nhé!

Có ướt như chuột lột thì cơn mưa tháng 10 vẫn là một kỉ niệm khó quên.

Thay vì chui vào góc nhỏ của quán cà phê ngồi “deep”, đã bao giờ bạn thử đi dạo một mình trong mưa?

Trò chuyện vui vẻ dưới tán ô…

Hay lặng lẽ song hành cùng nhau.

Thời tiết có làm lòng người khó chịu thì đâu đó vẫn có những hình ảnh ngộ nghĩnh khiến ta bật cười. Mưa không xấu đến như thế.

Nếu mưa là một bản nhạc dài thì những bước nhảy qua vũng nước như thế này sẽ là nhịp phách khiến tác phẩm càng trở nên rộn ràng.

Mưa gột rửa cái oi ả cuối hè, cũng làm nỗi buồn, phiền muộn rơi theo từng giọt nước. Nếu hiện tại, cuộc sống vội vàng với bộn bề bài vở, áp lực khiến bạn mệt mỏi, hãy hít thở thật sâu và lắng nghe tiếng mưa rả rích để thấy tâm hồn được thả lỏng, để chợt nhận ra thế giới vẫn còn những khoảng lặng cho ta dừng chân.